Những hôm anh không về chơi với tôi, thì hôm nào chúng tôi cũng gọi điện cho nhau.
Đúng giờ tan làm anh lập tức nhắn tin cho tôi, sau khi anh ăn tối xong thì lên phòng ngồi vào bàn làm việc, lấy điện thoại gọi cho tôi, tôi bên phía đây thì ngồi học bài, anh phía bên kia thì làm việc, chúng tôi đều có việc riêng nhưng nếu không gọi cho nhau thì sẽ không chịu được.
Tôi lúc nào cũng xong trước anh, tôi ngồi nhìn vào màn hình điện thoại ngắm nhìn dáng vẻ nghiêm túc làm việc của anh, anh quả thật rất đúng với câu nói nói "Đàn ông quyến rũ nhất là lúc đang làm việc nghiêm túc"
Tôi chăm chăm ngắm nhìn anh một lúc thì có tin nhắn đến, hiện trên màn hình laptop của tôi "Nhìn đủ chưa? Anh đẹp lắm sao?" tôi bật cười ngại ngùng trả lời tin nhắn của anh "Ừm, rất đẹp, ngắm mãi không chán nhé!"
Tôi dạo quanh Facebook một vòng vô tình nhìn thấy một chiếc váy cực đẹp không kìm được thốt lên "Đẹp quá!"
Anh đang làm việc phía bên kia nghe tôi nói liền hỏi "Cái gì đẹp? Em thích gì sao!?"
"Cái váy này đẹp, em cho anh xem" nghe anh hỏi tôi liền nhanh chóng quay điện thoại lại cho anh xem.
"Ừm, đẹp" anh nhìn nó rồi nói.
Khen rồi thì thôi, vì một ngày tôi khen rất nhiều thứ xinh đẹp, tôi cũng chẳng nhớ cho lắm, thế mà anh lại nhớ và mua nó cho tôi.
Đến cuối tuần, bình thường tầm mười giờ sáng nếu anh không về thì sẽ là tuần sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-chieu/2655329/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.