04
A.
Với thân hình nhỏ nhắn của ngươi, cái khác thì chưa nói, dù ngươi có làm được thì đứa nhỏ sinh ra phỏng chừng cũng nhỏ như một chú mèo con.
Ta mới không thích đâu.
Ta nắm lấy tay hắn định lấy lại sợi tơ hồng, dù sao đó cũng là vật cuối cùng mẹ ta mua cho ta trước khi ra đi, nhưng hắn lại nói là đã làm mất nó.
Làm ta tức sắp chớt rồi.
Một đường trở về căn nhà nhỏ tồi tàn của ta cách xa thông, có một chiếc xe ngựa xa hoa đậu trước sân.
Chuông ở bốn góc xe hẳn là được làm bằng đồng nguyên chất, bóng lưỡng ở dưới ánh nắng, còn phản quang rực rỡ nữa.
Vừa nhìn thấy chúng ta, bốn người đàn ông cao lớn mặc đồ đen chạy tới và gọi " Đại công tử", một người trong số họ chỉ nhìn chằm chằm vào ta và đưa tay ra nắm lấy cổ họng của ta.
Thật không lễ phép.
Ta hạ chân xuống và duỗi tay ra, thuận thế nắm lấy cánh tay hắn ta và chộp lấy trong không trung, người đàn ông mặc đồ đen vẽ ra một hình bán nguyệt hoàn hảo rồi “Bụp” một tiếng bị ta quăng ngã xuống đất.
Ta là một bông hoa của làng trên xóm dưới.
Nếu không phải ta trời sinh có sức mạnh phi thường thì ta đã không dám sống một mình ở nơi xa xôi hẻo lánh này.
Người đàn ông mặc đồ đen bị ném xuống mặt đỏ bừng, phân nửa không phải đau đớn mà là cảm thấy xấu hổ.
Lúc này Đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cau-chuyen-ngot-ngao/3404812/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.