Editor: Gấu_Panda 
Beta: Mạc Hề, Jun 
Ngày đó buổi sáng sau kì nghỉ thu, tiết đầu tiên trong học kỳ này chính là khóa học điện từ trường và sóng dao động công nhận đúng là nhàm chán nhất. 
Giờ học cũng nhàm chán như thế, còn gặp phải một lão sư cực phẩm, lão Tưởng. Tưởng lão nhân cả ngày chít chít oai oai, một hồi thì nhức đầu, một hồi thì nóng não. Xong rồi, vẫn còn muốn cảm thán một câu: các em xem các em đi đến trong đại học lại không chịu học tập tốt, thật khiến cho lão sư tức giận mà. 
Học sinh cảm thấy mới mẻ. Đây là một ông lão yểu điệu, sao lại trách móc trên đầu chúng ta để làm chi a? 
Hôm nay lão Tưởng đang ở phía trên than vãn ở đâu có ngày 1/5 nghỉ dài hạn các em không hảo hảo nắm chặt thời gian đọc sách, làm phong phú bản thân, nơi nơi chạy chơi làm loạn! Mấy ngày hôm trước còn thấy đưa tin nói có học sinh đi ra ngoài chơi xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Còn có, chơi thì cũng đã chơi, sao bài tập cũng không làm? Nhìn xem, ngay cả lớp trưởng vở nộp lên điểm cũng như thế này đây?! 
Mạnh Kha huých cánh tay Đường Văn Minh bên cạnh: “Mạc Mặc còn chưa trở về?” 
“Chưa, di động cũng tắt máy luôn.” Đường Văn Minh miễn cưỡng ghé vào trên bàn, đôi mắt không ngủ tốt có chút xanh đen. 
“Bất quá cậu ấy ở cùng với ba, chắc là không có chuyện gì. Cậu cũng đừng lo lắng.” 
“Hai vị bạn học bên kia, bài tập các em sao không nộp?” Lão Tưởng đột nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cai-quan-lot-tao-nen-song-gio/1354017/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.