Hoắc Doãn bước ra từ phòng tắm, nhìn thấy Nguyên Sơ đang đọc bình luận trên điện thoại. Anh ngồi xuống bên cạnh cô, tùy ý nhìn qua, thản nhiên nói: "Cái này có gì hay ho?"
"Tôi thấy cũng đẹp là." Thứ cô xem không phải bình luận mà là người đăng những bình luận đó, ẩn danh cũng vô dụng thôi, chỉ cần cô muốn, cô có thể nhìn thấy phía bên kia của internet là người hay ma.
Hoắc Doãn không ngờ Nguyên Sơ sẽ trả lời như vậy, lời an ủi đã chuẩn bị xong đột nhiên không dùng được. Một lúc sau, anh cười khẽ một tiếng và nhìn Nguyên Sơ với ánh mắt lấp lánh.
"Ngày mai sẽ rời khỏi hẻm núi Kỳ Thạch, nghỉ ngơi sớm chút đi." Hoắc Doãn chỉnh lại gối, giũ chăn ra.
"Ừ." Nguyên Sơ đặt điện thoại xuống rồi nằm xuống.
Bây giờ số lượng thành viên trong đội đã tăng lên, trong xe không còn chỗ để ngủ, mọi người thường dựng lều ở bên ngoài, chỉ có Hoắc Doãn và Nguyên Sơ thỉnh thoảng nghỉ ngơi trong xe. Dù không công khai nói rõ nhưng ai cũng ngầm mặc định rằng họ là một đôi. Ai bảo mỗi ngày họ đều mặc đồ đôi, dùng chung bàn chải đánh răng, đắp cùng một chiếc chăn, thậm chí cả thói quen ăn uống cũng giống nhau. Nếu đây không phải là người yêu, thì thế nào mới là người yêu?
Hoắc Doãn tự nhiên nằm bên cạnh cô, ôm eo cô.
Đối với sự thân mật của số mệnh chi tử, Nguyên Sơ sẽ không kháng cự, nhưng mà cô chưa bao giờ cân nhắc đến tình yêu nam nữ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cai-bug-chi-muon-song-sot/2583963/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.