Edit: Ry
Tô Dục Chu mở phần mềm mua sắm xem tiến độ vận chuyển.
Cậu đặt bộ đồ hầu gái này từ trước Tết, người bán đã giao hàng, nhưng bên vận chuyển chưa thấy động tĩnh gì.
Tô Dục Chu đi hỏi bên chăm sóc khách hàng.
[Thưa quý khách, công ty chuyển phát nhanh đến mùng 7 tháng Giêng mới đi làm trở lại, xin hãy kiên nhẫn đợi ạ ~]
[Tôi có thể giúp gì cho ngài nữa không?]
Tô Dục Chu đành phải trả lời là không, sau đó đóng phần mềm mua sắm.
Xem ra thứ cậu mong ngóng phải đợi mấy hôm nữa mới có... Tô Dục Chu lại mở lịch ra tính thời gian.
Chỉ một tuần nữa là đến lễ Tình Nhân, đúng vào 16 tháng Giêng, vừa qua tết Nguyên Tiêu, cũng không vội.
"Anh Túc, chừng nào thì anh đi làm lại?" Tô Dục Chu đóng điện thoại, hỏi Túc Khiêm.
Bọn họ vừa xuống khỏi máy bay, đang trên đường trở lại nhà họ Tô.
"Đầu tháng sau." Túc Khiêm đáp: "Sao thế?"
Vậy thì kịp!
"Không có gì không có gì."
Tô Dục Chu xua tay, lảng sang chuyện khác, hỏi Lâm Tử: "Papa, giờ mình tới nhà ông ngoại đón mèo con ạ?"
"Đợi Tết Nguyên Tiêu rồi sang."
Lâm Tử nhìn Túc Khiêm, cười nói: "Tiểu Khiêm, con sẽ đón Tết Nguyên Tiêu cùng nhà mình chứ, năm nay có hội đèn lồng, sẽ vui lắm đấy."
Túc Khiêm hơi ngây ra, ngập ngừng nói vâng.
"Con vẫn chưa được gặp Tiểu Vũ mà, chị của Chu Chu ấy." Ba Tô nói tiếp: "Tết Nguyên Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-be-a-ngot-ngao-nhu-vay-co-ai-ma-khong-yeu/3619591/chuong-109.html