Trong lúc ăn cơm, bầu không khí xung quanh cũng xem như hòa hợp, hơn nữa bốn người bọn họ đều là con trai, nói chuyện với nhau vài câu, liền sẽ không có khoảng cách gì nữa, không giống với những cô gái xung quanh. Hơn nữa có Kiều Sở cùng Ngọc Mỹ ở đây, cảm xúc của Phàn Mộng cũng đã trở nên ổn định. Trước khi rời đi, Kiều Sở nhỏ giọng hỏi Phàn Mộng: “Cảm thấy tốt hơn chút nào không? Cái gì là thật thật giả giả, đừng nghĩ đến nó nữa.”
Phàn Mộng gật gật đầu, hắn cảm thấy rằng Kiều Sở không thể nào hiểu được tình cảnh của hắn, Kiều Sở sẽ không biết cái loại cảm giác khi một người đàn ông mơ thấy chính mình hôn môi một người đàn khác là như thế nào.
Cảm nhận của Phàn Mộng ở trong mơ được chia thành hai loại, nói bằng thuật ngữ của hắn, chính là ‘tôi’ thật bị khóa ở trong thân thể của địch ta, ý chí của chân ngã trở nên yếu ớt, chỉ có thể bị động mà cảm nhận sự thân mật cùng khoái cảm do địch ta mang đến. Địch ta chính là tiềm thức mà hắn không thể nào kiểm soát, mà chân ngã là sự pha trộn giữa bản ngã cùng với cái tôi —— một người sống ở xã hội văn minh cần thiết bảo trì chân ngã, tuyệt đối không thể để địch ta cướp lấy quyền làm chủ của chân ngã.
Đây là một trận chiến chỉ có một người, cùng hai cái “tôi”, hai bên chính tà đều là bản thân hắn —— Phàn Mộng tin chắc như thế.
“Cậu sống chỗ nào ở Thuyên Loan? Tôi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-xuan/197473/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.