“Tiếp theo…… Tôi phải làm gì?”
Phàn Mộng che mặt bằng một tay, thở gấp, không thể xoa dịu trái tim đang hỗn loạn vì sợ hãi, trong lòng như thể đang cất giấu vô số trái bom, mỗi lần Sở Triệu Xuân nói một câu thì lập tức làm nổ một trái, khiến trái tim hắn chất đầy vết thương.
“Tại sao? Tại sao cậu lại được nằm mơ trước, mà không phải là tôi trước? Nếu tôi được nằm mơ trước, tôi sẽ không cho phép mọi chuyện đi đến tình trạng này, tôi sẽ thẳng thắn với cậu, tôi sẽ cùng cậu đối mặt với “hắn”, phá tan “hắn” —— chẳng sợ phải đi đến cái chết……”
“Nhưng tôi không muốn chết.”
“Chẳng lẽ cậu tình nguyện trở thành món đồ chơi của “hắn” sao?”
“Cậu còn không hiểu sao? Cho dù cậu chống cự sự trêu đùa của “hắn” bằng cái chết, thì nó cũng chỉ trùng hợp với sự sắp đặt của “hắn”. Vì vậy, lý do thực sự khiến cậu chết, không phải là ý muốn của cậu, mà là “hắn” muốn cậu chết. Thay vì kết thúc cuộc đời, thì tốt hơn thuận theo ý “hắn”, cậu sẽ có được sự vui sướng ở trong hành động này. Tôi chỉ là một người ti tiện, không biết ý chí, bản ngã hay tinh thần tự do là cái gì, tôi chỉ là muốn biết rằng, tại thời điểm này, tôi đang sống.”
“Sống có gì thú vị sao?”
“Cái chết, nếu như có luân hồi, thì chẳng qua là cậu tiến vào một thân xác mới, không thể thoát khỏi sinh tồn. Một ngày nào đó, “hắn” lại giở trò này, khiến cậu tuyệt vọng nhận ra sự thật rằng mình không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-xuan/1352065/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.