“Ngày 21 tháng 3……”
Phàn Mộng từ từ buông hai tay xuống, rồi nằm nghiêng giống như người không có xương, hơi hé miệng, mờ mịt nhìn lên bầu trời lộ ra ở giữa các tòa nhà. Bầu trời bị cắt thành một hình vuông bởi các tòa nhà nhân tạo, Phàn Mộng đưa tay lên một nửa, rồi giơ một ngón tay theo chiều ngang ở trước mắt, như vậy là đã có thể che bầu trời ở phía đó.
Hắn không đủ dũng khí để nhìn thêm nữa.
Không ai có thể biết rõ hơn hắn, vào ngày 21 tháng 3 đã xảy ra chuyện gì. Hắn vẫn đang ngồi trên ghế dài ở trong sân ga Sa Điền, đột nhiên hắn ném nhật ký của Sở Triệu Xuân xuống đất, rồi chợt đứng dậy, mở to mắt nhìn sang bên trái: Hai người phụ nữ kéo một cái vali cao nửa người, cười nói; đưa mắt sang bên phải, một ông cụ với cái đầu hói một nửa đang cong lưng, hai tay cầm một tờ báo miễn phí, đọc một cách say sưa; lắc người chuyển ra sau, thang máy liên tục đưa người xuống sân ga, có nam có nữ có già có trẻ có đẹp có xấu. Từng khuôn mặt xa lạ đánh sâu vào thị giác của Phàn Mộng, và hắn bị sốc khi nhận ra rằng cho dù mỗi người đều có cùng đặc điểm ngũ quan trên một khuôn mặt, nhưng lại có phân biệt ra rất nhiều khuôn mặt từ trong đó.
Là “hắn”, “hắn” là nghệ nhân khéo léo nhất trên thế giới, có thể biến xấu thành đẹp, có thể biến già thành trẻ, có thể chuyển một chiếc lá thành thế giới, có thể giao phó sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-xuan/1352064/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.