Tạm gác lại chuyện xưa.
Sau khi xuất cung, ta lại bị cấm túc năm tháng.
“Tìm một đường vắng hơn để đến chỗ Tứ hoàng tử.”
Ta lặng lẽ ra lệnh. Ta phải nhanh chóng giải quyết mọi việc bên ngoài cung, trong phủ công chúa có rất nhiều tai mắt, nếu Chu Lan phát hiện thì sẽ nguy mất.
Xe lăn bánh.
Ta lấy ra bức thư “Tiệc sinh thần của hoàng đế, sứ giả tới mừng lễ đại hôn của công chúa.”
Vì tay ta đổ mồ hôi nên chữ trong thư có chút mờ. Ta bật cười, hóa ra Chu Lan thật sự muốn g.i.ế.c hết huynh đệ ruột thịt của hắn. Nhưng may mắn thay, sinh thần của Chu Lan vẫn còn rất lâu mới đến.
*Chiếc xe lắc lư cuối cùng cũng dừng lại.
Ta từ từ bước ra ngoài và trông về phía cửa.
Có chút chuyện phải tới đây một chuyến. Dường như có ai đó biết ta đang đến đây thì phải?
Ta bước vào như chẳng hay biết, đi vòng quanh sân thì thấy một người đang ngồi giữa sảnh, nhấp từng ngụm trà trên tay.
"Đã lâu không gặp, Tứ hoàng tử. Huynh vẫn ổn chứ?"
Ta mỉm cười.
Người ngồi trước mặt chẳng nói chẳng rằng, giơ tay chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh.
Lúc ta ngồi xuống, Tứ hoàng tử chậm rãi mở miệng nói: "Hoàng muội tới có ý gì?"
Ta nhướng mày liếc nhìn huynh ấy, nhưng huynh ấy có vẻ như đang giả vờ tránh ta.
Ta cúi đầu, mặt đổi sắc, ánh lên vẻ buồn bã.
“Tứ Hoàng huynh cũng biết, hiện tại ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-xua-may-khoi/3589341/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.