Thật ra ngay đến cả tôi cũng không biết phải giải thích với bản thân mình từ đâu mình lại có nguồn phép thuật này nữa, huống hồ chi là giải thích cho ba mẹ con họ hiểu. Ngoài việc chỉ biết cười trừ rồi gãi đầu, sau đó đành bịa ra đại một thứ viễn cảnh nào đó rồi kể về câu chuyện chuyển sinh của mình Tuy nhiên điều tôi không ngờ nhất là hai con người đang đứng trước mặt tôi đây chẳng những không một chút nghi ngờ về những gì tôi nói mà còn răm rắp tin theo từng câu chuyện tôi kể.
"Mọi sự là thế ạ."
Bỗng chợt bà Hân giật mạnh lấy tay tôi, rồi truyền thứ dòng chảy âm ấm vào nơi mu bàn tay khiến nơi ấy phát lên ánh kim hình hoa anh đào.
"Đây! Đây là.."
"Ấn ký họ Trần!"
Chỉ mới nghe thoáng qua cô con cả của mình nói mà bà Hân như chợt nhận ra điều gì, liền nắm lấy cổ áo tôi hỏi tiếp như muốn chất vấn mọi chuyện cho ra lẽ:
"Cậu là con trai trưởng của gia tộc Trần Gia?"
"Là sao ạ? Bà nói gì con không hiểu?"
"Đó là điều không thể!"
Chị cả bất giác ngạc nhiên thốt lên như chợt nhận ra điều gì đó.
"Cậu.. Cậu.."
Nói đến đây bỗng cả ba người ngưng lại chốc lát, sau đó bà Hân liền thở dài một hơi rồi chắp hai tay liền phác họa ra trước mắt chúng tôi là hình ảnh một cây cổ thụ khổng lồ Yygdrasil chỉ có trong thần thoại Bắc Âu được bà tạo nên vô vùng chi tiết. Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-vo-bien/3316512/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.