"Mẹ! Con không làm dâu gia đình bên đó đâu!"
Chuyện gì đang diễn ra thế này? Mình đang ở đâu đây?
"Hỗn láo!"
Theo sau câu nói là tiếng bốp chát kinh hoàng khiến tôi lờ mờ tỉnh dậy.
Ở giữa căn phòng là hai cô gái, một người đứng, một người nằm sõng soài dưới đất. Còn người đàn bà lớn tuổi đang ngồi trên sofa, mái tóc chắc đã theo thời gian chuyển sang màu muối tiêu. Dù không thấy rõ mặt nhưng dựa theo vóc dáng đầy uy nghiêm cùng bộ áo dài màu đỏ được thiêu cách điệu tỉ mỉ từng hoa văn trên đó, nếu tôi phỏng đoán không lầm thì chắc bà ấy là mẹ của hai cô gái kia.
"Để gia đình mình có được như ngày hôm nay mày biết cha mày phải nợ người ta bao nhiêu tiền không hả? Mày giỏi thì ngon kiếm tiền trả cho cha mày đi!"
Người mẹ đập mạnh lên thành ghế, tay nắm chặt mà run lên từng hồi.
Ánh mắt của bà tràn đầy sự tức giận như hai đốm lửa đỏ rực bên trong đồng cỏ khô trơ trụi.
Mỗi đường nét trên mặt bà trở nên rõ ràng hơn, nhưng không phải là nét đẹp, mà là một sự tàn ác đến cùng cực, đôi mắt nâu hiện lên vô vàn đường vân máu, từng nếp nhăn lại khiến cho bà dường như trở nên già hơn so với tuổi thật của mình.
"Mẹ! Làm ơn.. Con xin mẹ đấy.."
Nhưng người mẹ vẫn thờ ơ như không hề có chuyện gì xảy ra, ánh mắt và giọng điệu hoàn toàn thay đổi. Bà giáng một tiếng "Bốp" vào khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-vo-bien/3316511/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.