Thời gian thấm thoắt thoi đưa, năm nay ta đã 15 tuổi. 2 anh ta sớm theo cha tòng quân, anh cả Hùng Hải An còn lập được nhiều chiến công, được vua khen thưởng, thành thủ lĩnh 1 đại đội quân phòng vệ. Ta lấy làm ngưỡng mộ lắm, còn ông anh hai đầu óc khá chậm chạp nên tới giờ vẫn chỉ là 1 tiểu đội trưởng nhỏ 1 nhóm 12 người, nhưng anh ta được cái ưu điểm kĩ tính nên được giao trọng trách giám sát quân trang.
Hôm nay là 1 ngày đẹp trời, đây là tự ta thấy thế vì thời tiết thật ra thì là... trời có hơi âm u, mưa lất phất, lại có khí lành lạnh cuối thu. Sở dĩ với ta là ngày đẹp trời vì hôm nay, ta chính thức tòng quân, bắt đầu trở thành lính trong quân ngũ, ta tràn đầy khát vọng được ra chiến trường giết địch lập công.
Bởi vì từ nhỏ ta đã được học võ thuật, binh pháp nên chẳng mất nhiều thời gian để ta trở thành đội trưởng 1 đội gồm 6 nhóm nhỏ. Nhận được tin vui, mẹ ta lại vào bếp làm món yêu thích từ bé của ta, vịt quay công thức bí mật. Nhưng bữa cơm chúc mừng chúng ta chưa kịp ăn thì cha ta đã nhận được tin báo, quân Âu Việt tấn công nước ta. Tình hình chiến sự khẩn cấp, chúng ta vội vã theo cha về quân doanh chờ lệnh.
Sau khi họp bàn nắm cụ thể tin tức, cha ta tập hợp quân tiến đến nghênh địch, trận chiến này kéo dài tới 3 tháng, quân Âu Việt thua thảm, rút về. Trong trận chiến, ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-ve-tien-kiep/2843033/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.