[03]
Bởi vì lời từ chối của ta nên lễ cập kê vội vàng kết thúc. Trước khi rời đi, Thẩm Yến Sơ trầm mặc nhìn ta một lúc lâu, sau đó nhét ngọc bội vào tay ta:
“Ta đợi nàng suy nghĩ lại.”
Dứt câu, chàng quay đầu rời đi mà không để ta cự tuyệt. Nếu như không biết chàng đã có người trong lòng, nhất định ta sẽ hiểu lầm rằng tình cảm của chàng đối với ta vô cùng sâu nặng.
Mà lúc này có một bóng người đẩy cửa bước vào, chưa gì đã hùng hổ dọa người, nàng nói: “Tĩnh Yểu, rốt cuộc muội muốn làm gì?”. Giọng nói ấy vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Là đại tỉ của ta, Hạ Dung.
Và cũng là người ở trong lòng Thẩm Yến Sơ.
Y phục xanh lục quần đỏ cùng trâm vàng cài tóc, dung mạo nàng cực kỳ điên đảo, một cái nhăn mày hay một tiếng cười khẽ cũng đủ để toát ra khí chất quý phái ung dung, khiến cho con người ta không thể dời mắt.
Và cũng làm ta sững sờ một lúc.
Nàng nhăn mày hỏi: “Không phải muội rất thích Yến Sơ hay sao? Vì sao lại hành xử càn quấy như vậy?”
Đời trước nàng cũng nói lời này: Vào lúc ta phát hiện Thẩm Yến Sơ luôn tâm niệm đại tỉ mới mất trí muốn cùng chàng hòa ly(*). Thẩm Yến Sơ không chịu vì đại tỉ không đồng ý.
(*) Là ly hôn, nhưng có hai loại. Hòa ly là cả hai cùng thuận theo từ bỏ nhau. Còn hưu là chồng bỏ vợ. Cái sau sẽ làm cho người phụ nữ khốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-ve-dau/2727977/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.