Trong lúc cô do dự đã có người lên tiếng trước.
"Hướng tiểu thư? Cô đang chờ xe buýt à?" Người nói chuyện chính là tài xế ngồi ở ghế lái, ông ấy cũng là người nhà họ Sở nên có quen biết Hướng Ca.
Từ trên xuống dưới nhà họ Sở đều biết ba mẹ của Sở Hạ Phàm rất hài lòng về Hướng Ca, việc cô trở thành thiếu phu nhân nhà họ Sở cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Hướng Ca ôm cánh tay: "Vâng, ở đây khó bắt taxi quá."
"Giờ này thì e là xe buýt hết chuyến rồi." Tài xế nhìn đồng hồ, tốt bụng nhắc nhở cô.
Hướng Ca không hề nghĩ đến điều này, cô vội vàng nhìn đồng hồ, quả nhiên là bị lỡ xe rồi.
Trên mặt cô hiện lên tia ảo não và bất lực, biết thế đã về cùng với Tiểu Thu rồi.
Vai áo cô ướt đẫm nước mưa, gió thổi qua làm cô lạnh đến mức hai hàm răng nghiến chặt vào nhau.
Thấy cô dưới tình huống này mà vẫn duy trì tư thái ưu nhã, vẻ mặt Sở Vân Kiêu thoáng thay đổi, đuôi lông mày hơi nhướng lên.
Không biết vì sao, trong lòng anh bỗng dấy lên một tia chờ mong.
Chờ mong Hướng Ca mở miệng nhờ anh giúp đỡ, nhờ anh đưa cô về trường.
Nhưng Hướng Ca chỉ đứng đó giậm chân vài cái để xua tan cái lạnh, sau đó lại cúi đầu tiếp tục gọi xe, cũng không có vẻ gì là muốn nhờ anh giúp đỡ.
Cô và Sở Vân Kiêu không quen nhau, không thể tùy tiện làm phiền người ta. Vả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-uoc/2649243/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.