Lâm Thanh Cách tức đến mức sắc mặt chuyển từ xanh sang trắng, bị Tiểu Thu núi trúng tim đen hết lần này đến lần khác khiến cô ta không thể phản bác được.
Cứng họng khoảng chừng mấy giây sau, cô ta mới nổi giận gắt lên với tiểu Thu, “ Liên quan gì tới cô chứ?”
Tiểu Thu bảo vệ Hướng Ca đứng phía sau, hừng hực trừng mắt nhìn Lâm Thanh Cách: “Tôi ngứa mắt với cô đấy thì làm sao?”
Lâm Thanh Cách: “Tôi khuyên cô đừng có mà xen vào chuyện của người khác.”
Tiểu Thu, “Tôi cứ xem vào đấy, cô làm gì được tôi?”
“Cô....” Lâm Thanh Cách bị Tiểu Thu làm tức giận đến á khẩu.
“Tức giận rất dễ bị động thau đó.” Tiểu Thu tốt bụng nhắc nhở.
Lâm Thanh Cách thẹn quá hóa giận, giơ tay lên định đánh Tiểu Thu: “Con nhóc này nói chuyện láo toét, đồ mất dạy.”
Trong những năm đấu trí đấu dũng với mẹ kế, Hướng Ca đã rút ra được bài học đó là người không động đến cô thì cô sẽ không động đến người đó, nhưng không có nghĩa là người khác có thể tùy tiện bắt nạt được cô.
Lâm Thanh Cách muốn thị uy với cô như thế nào cũng được, Hướng Ca cô không thèm để ý đến. Nhưng mà nếu Lâm Thanh Cách động đến một sợi tóc của Tiểu Thu thì cô tuyệt đối không đồng ý.
Hướng Ca ngước mắt lên, trong ánh mắt phát ra hơi lạnh khiến người ta không rét mà run.
Cô bắt lấy cổ tay của Lâm Thanh Cách, lạnh lùng nói: "Cái thứ được dạy dỗ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-uoc/2649190/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.