Thoáng chút áp lực, Hồng Anh ngả người ra phía sau để tránh hành động thân mật lúc này của Nam Phong. Hàng mi chuốt mascara khẽ chớp chớp, cô cúi đầu và giữ cho mình trạng thái im lặng. Nam Phong nhìn ra được khoảng cách mà cô nàng đang cố tình tạo dựng, đương nhiên anh không để cho Hồng Anh được như ý nguyện, cô càng ngả người sang hướng khác... anh càng ngồi gần sát lại. Một chút cũng không cho Hồng Anh được dễ chịu.
-- Em tỏ thái độ như vầy... là sao?
Nam Phong nâng cằm Hồng Anh lên và nhìn trực diện. Cô nhắm hờ đôi mắt và thốt lên lời nói dịu dàng:
-- Anh muốn em phải như thế nào thì anh mới vừa lòng?
Dẫu biết Hồng Anh chỉ đang đóng kịch nhưng sự thật là, một lời nói dịu dàng ấy cũng đủ khiến cho trái tim mong manh trong ngực anh trở nên kích động. Bờ môi xinh đẹp ấy ngay cả khi hờn dỗi cũng xứng đáng được yêu thương. Nam Phong cúi xuống và phủ cánh môi mềm của mình lên bờ môi ngọt ngào của Hồng Anh, lát sau anh ngồi thẳng người và buông cô ra, thái độ có 7 phần dễ chịu.
-- Muốn l.àm t.ình với em!
Đồng tử giãn ra, yết hầu trượt xuống trong vô thức, chỉ là một cái chạm môi nhẹ nhưng sức hấp dẫn từ cơ thể nuột nà của Hồng Anh đã vô tình kích hoạt bản năng đàn ông trong anh trỗi dậy. Nam Phong không hề thấy ngượng, ngược lại còn chủ động nói ra khao khát lúc này của bản thân mình. Mấy ngày qua không gặp, anh thấy nhớ cô nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tuong-vy/1087007/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.