Buổi sáng ngày chủ nhật, không có lịch học cũng như không có hẹn gặp gỡ bạn bè nên Huy khá rảnh rỗi, thay vì ngồi đọc sách trong phòng riêng, cậu xuống nhà và phụ mẹ làm mấy việc vặt. Thấy con trai lau nhà, bà Nga từ trên tầng 3 đi xuống, trên tay là một khay đựng trái cây đủ loại, vừa bước đi bà Nga vừa nói:
-- Để đấy lát mẹ làm cho. Con đem cái này xuống chia cho các anh chị.
-- Hôm nay rằm à mẹ?
-- Ừ. Trái cây cúng rằm. Có 5 phòng thì con cứ chia đều ra nhé.
-- Vâng.
Huy nghe lời mẹ, cậu bưng khay trái cây đi sang dãy nhà trọ, hôm nay chủ nhật nên mọi người đều ở nhà cả. Đến căn phòng ở cuối dãy tầng 2, cửa đóng kín mít, nghe mẹ nói là con gái thuê... nên cậu có chút dè dặt. Gõ cửa hai lần không thấy bên trong có động tĩnh gì, Huy ngập ngừng định quay người đi xuống.
Nằm ở trong phòng, nghe tiếng gõ cửa Hồng Anh mơ màng tỉnh giấc. Mở mắt đã thấy trời sáng rõ, ánh nắng chan hòa khắp mọi ngõ ngách, cô uể oải đứng dậy ra mở cửa. Vì là nơi ở mới, rất có thể chủ nhà hoặc hàng xóm có điều gì cần trao đổi.
Cửa phòng hé mở, đúng lúc ấy thấy bóng lưng của cậu thanh niên quay đi, Hồng Anh tò mò hỏi:
-- Anh vừa gõ cửa phòng em à?
Nghe giọng nói, Huy giật mình quay người lại. Vào khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, Huy ngỡ ngàng như không tin vào những gì mình đang tận mắt thấy. Đây là thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tuong-vy/1087006/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.