Làm việc tại Selena đã lâu, gặp gỡ không ít "Thượng đế", và bởi vậy Ngọc Trâm nắm bắt tâm lý người khác rất tốt. Chỉ là, cô thật không nghĩ vị khách ngày hôm nay lại đặc biệt đến vậy. Lạnh lùng, khó gần... Tất cả những chiêu bài cô vẫn áp dụng cho khách trước đây, ngay lúc này nó lại trở nên vô nghĩa. Tâm tư khó nắm bắt, việc đưa ra lời nói hoặc cử chỉ vào lúc này cũng thật đắn đo. Thấy khách im lặng, Ngọc Trâm hồi hộp lo sợ, khi nãy được lệnh vào phòng bar Vip cô đã trót khoa trương và có phần tự mãn với hội chị em, nếu bây giờ bị đuổi ra giữa chừng... chắc hẳn sẽ xấu mặt lắm.
-- Anh à...
Ngọc Trâm bối rối cất lời.
-- Cô có vấn đề về thính giác à? Đổi người?
Vị khách không chút để tâm tới thái độ của Ngọc Trâm, nói cách khác, anh ta quá đỗi chán ghét sự lả lướt của mấy cô nàng phục vụ như vậy.
-- Em xin anh... hãy để em được ở lại phục vụ anh... Nếu đổi người, chỉ sợ...
-- Sợ bị trừ lương?
Vị khách kiên nhẫn hỏi lại.
-- Vâng.
-- Không sao. Tôi sẽ không đánh giá thấp thái độ cũng như tinh thần phục vụ của cô. Cứ ra ngoài đi. Gọi quản lý của cô tới đây.
-- Em xin anh đấy... em không muốn bị mất việc đâu ạ.
Ngọc Trâm giả bộ khẩn thiết cầu xin.
-- Cô có muốn bị đuổi việc ngay bây giờ không?
-- Em không muốn... em không muốn... cầu xin anh... Em chưa làm gì đắc tội với anh cả... Xin anh cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tuong-vy/1086997/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.