Rời khỏi Selena, tâm trạng không mấy vui vẻ nên Nam Phong lái xe thật nhanh, đêm vắng, chiếc xe thể thao gào rú trên xa lộ. Tay ôm vô lăng, gương mặt giận dữ, không hiểu Nam Phong đang nghĩ gì, lát sau anh mở máy và nhấn gọi cho ai đó. Những hồi chuông vọng lại từ điện thoại, đầu dây bên kia không có ai trả lời. Kiên nhẫn gọi thêm lần nữa, lần này thì cuộc gọi được kết nối.
-- Làm gì mà không nghe điện thoại thế hả?
-- Em đang ngủ nên không biết anh gọi.
Lovey đáp lời với thái độ nũng nịu.
-- Bình thường toàn thấy thức đến sáng, sao hôm nay ngủ sớm thế?
-- Anh có chuyện gì à? Nói chuyện với em nghe khó chịu thế?
-- Chuyện gì hỏi làm gì.
Nam Phong đáp trả cộc lốc, mà thực sự không hiểu vì sao anh lại thấy bức xúc như hiện tại nữa.
-- À... vâng... vậy em không hỏi nữa. Anh đang đi đâu à?
-- Đang trên đường chứ đi đâu nữa?
Thấy Nam Phong có vẻ đang bất mãn chuyện gì đó, Lovey thận trọng để tránh làm anh tức giận thêm.
-- Anh chạy xe cẩn thận nhé... gọi em có việc gì không?
-- Mở cửa đi, tôi qua bây giờ đấy.
Cuộc gọi kết thúc liền sau đó, Lovey ngơ ngác ngồi dậy và bật đèn ngủ. Khái niệm "cục cưng" mà anh ấy dành cho cô thật sự không dễ chịu như cô vẫn nghĩ. Được bao nuôi trong một căn hộ cao cấp, đồng nghĩa với việc cô tự biến mình thành con rối của Nam Phong. Lúc vui thì anh tìm đến, bực tức thì kiếm cớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tuong-vy/1086996/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.