Khuôn mặt ta quá nổi bật, chỉ có thể bôi tro giả nam trang lên đường.
Ta ở Yến Kinh chờ đợi nửa năm, tìm được vị công tử đã dẫn Lạc Trường Uyên đến Hoa Mãn lâu lần đầu.
Hiện giờ hắn ta đã vào làm ở Hàn Lâm viện, khi ta gián tiếp gặp được hắn ta, hắn ta nhận ra ta ngay.
"Ngươi chính là cô nha hoàn mà Trường Uyên nuôi ở hoa lâu đó sao?"
Hắn ta nói việc của Lạc gia hắn ta cũng không làm gì được, và khuyên ta từ bỏ ý định báo thù.
"Những người đó không phải người ngươi có thể trêu chọc được."
Hắn ta giữ ta lại cùng ăn một bữa cơm, còn tặng một bao lì xì to rồi đòi đích thân tiễn ta rời khỏi Yến Kinh.
Ta chợt cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Ta giả vờ rời đi, quả nhiên ngày hôm sau ta thấy một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở đầu phố.
Thì ra Lạc Trường Uyên và Yến Uyển cũng đã đến Yến Kinh, Cẩm Mặc cũng đi cùng.
Ta đi theo họ lại gặp vị Lý công tử ở Hàn Lâm viện đó, Lý công tử giữ họ ở lại phủ.
Ta lén để lại dấu hiệu cho Cẩm Mặc.
Nửa năm không gặp, Cẩm Mặc càng ít nói hơn trước.
"Ca ca, vị Lý công tử đó thật sự đáng tin sao?"
Ta chưa từng gặp hắn ta, vậy mà hắn ta lại nhận ra ta ngay, nếu không cố ý dò hỏi làm sao biết ta đến kinh thành tìm hắn ta là để báo thù cho Lạc gia chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-truong-uyen/3715817/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.