Trong tiếng xì xào, Đào An Hinh bất giác đỏ mặt, cô ta không cam lòng nhìn Khương Vũ,
Không biết bắt đầu từ khi nào, cô gái từng bị xem là thế thân của cô ta lại bắt đầu tỏa ra hào quang.
Khương Vũ trở thành người thuyết minh cho Tạ Uyên, đưa ông ấy bước vào viện kỹ thuật rộng rãi, vừa đi vừa giới thiệu cho ông về tình hình cụ thể trong viện kĩ thuật.
“Viện kỹ thuật được xây dựng từ năm ngoái, sảnh trưng bày chủ yếu của chúng tôi tập trung ở hai môn là vật lý và sinh học, trở thành giảng đường thứ hai của chúng tôi. Hạng mục trước mắt của viện kỹ thuật sẽ là dây chuyền xoắn ốc, bức tường phân tử, sảnh cảm nhận khí hậu gió mùa,... Ngài Tạ, nếu như ngài có hứng thú, tôi có thể dẫn ngài trải nghiệm.”
Đôi con ngươi đen nhánh của Tạ Uyên tập trung trên người Khương Vũ, quan sát tỉ mỉ từng vẻ mặt và động tác của cô.
Cô và A Đàn thật sự rất giống.
Về phần cô nói gì, Tạ Uyên ngược lại không hề tập trung lắng nghe.
Khương Vũ cho rằng Tạ Uyên không hài lòng với phần giới thiệu của cô, thế là liền đưa ông ta đến trước sảnh mô tả động đất, hứng khởi hỏi: “Ngài Tạ, ngài có muốn thử cảm nhận sảnh mô phỏng động đất không? Hạng mục sảnh trưng bày này rất chân thực!”
Tạ Uyên vẫn chưa mở miệng, lãnh đạo trường liền nói: “Sảnh mô phỏng động đất cũng là sảnh trưng bày yêu thích nhất của học sinh nhưng có thể không phù hợp với Tạ tổng…”
Lời còn chưa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-trong-mong/233932/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.