🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Em có phải là cũng ở..." Ngọc Thuần nhướng mày ám chỉ.



"Chị cũng vậy sao?" Cô gái rụt rè hỏi lại.



Ngọc Thuần gật đầu, cô tiến lên hai bước đối diện cô gái kia, tiện tay cầm vài chiếc khăn tay lên ngắm nghía.



"Sao em lại ở đây? Đến đây khi nào?"



Cô gái mím môi, gương mặt nhỏ nhắn lộ vẻ buồn bã.



"Em chẳng biết nữa, sau khi lên chiếc taxi ngủ quên tỉnh dậy thì ở đây, cũng nửa năm rồi."



Ngọc Thuần thầm tính, nếu là nửa năm thời gian trùng hợp với mình.



"Chị cũng như em, cũng ở đây nửa năm rồi. Không biết đây là đâu? Vì sao đến đây? Không tìm thấy lối về?"



Ngọc Thuần ngước nhìn bầu trời đêm, cô thở dài sầu não.



"Mà em biết chị là ai không?"



Cô gái mơ hồ lắc đầu: "Không biết."



"Thế có biết dì Tú Huệ không?"



Cô gái gật đầu, mắt lóe lên tia sáng: "À em biết rồi, nghe mẹ nói dì Huệ có hai người con, một trai một gái, chị là con dì Huệ hả?"



"Ừ chị đó." Cô vỗ ngực tự hào nói: "Gọi chị đi Người chị đáng thương cùng chung cảnh ngộ với em."



"Em tên Tuyết chị tên gì?"



Lục Tuyết thật sự đã nghe qua người chị họ hàng xa của mẹ và hai người con của dì, khổ nỗi não cá vàng như cô thật sự không nhớ chị họ tên gì.



"Chị tên Thuần, ừm... ba chị nói Thuần nghĩa là tình tế. Nói thật mấy ý nghĩa đó ba chị toàn tra trên mạng thôi."



Ngọc Thuần lựa ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-nhan/2624743/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mộng Tình Nhân
Chương 32: Em gái, em trai
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.