🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chú Dương la đến khàn giọng, chú ôm chặt cột nhà không buông, vì chú biết một khi mình ra khỏi đây sẽ mất mạng.



Chân tay chú Đại lúng túng, nói gì thì hai người cũng là bạn mấy chục năm, chú Đại nào có thể trơ mắt nhìn bạn mình rơi vào nguy hiểm, chú nhìn Ngọc Thuần khẩn cầu tha thiết.



Ngọc Thuần nhắm mắt thở dài, đột ngột lên tiếng.



"Chú ấy thiếu các người bao nhiêu tiền?"



Tên cầm đầu cười gian xảo: "Nói thì cô sẽ trả cho bọn này à?"



Ngọc Thuần mím môi gật đầu.



Tên cầm đầu vỗ đầu chú Dương hệt như vỗ đầu con chó hoang.



"Không nhiều năm lượng bạc."



Cô không chút nghĩ ngợi đồng ý: "Được tôi trả."



Ngọc Thuần bảo Chi Ái quay về lấy tiền, còn mình ở lại đây chờ, Chi Ái lật đật chạy về rất nhanh cô cầm theo năm lượng bạc tới. Sau kiểm tra thấy tiền đã đủ cô lập tức quăng cho bọn chúng, nhận được tiền bọn chúng thả chú Dương ra.



Tên cầm đầu dường như khá hài lòng cách giải quyết của cô, hắn mời Ngọc Thuần có rảnh đến chỗ bọn hắn chơi, nhất định sẽ lấy cô giá rẻ. Ngọc Thuần không nói gì chỉ cười trừ cho qua.



Đợi bọn chúng đi xa, Ngọc Thuần ra lệnh Chi Ái đóng cửa chính, cánh cửa dần khép lại sự lạnh giá trên khuôn mặt cô càng lúc càng nhiều.



"Lần này là lần thứ mấy rồi?"



Cô nhìn chú Dương chằm chằm, ánh mắt sắc bén như muốn xẻ đôi chú ra.



Chú Dương rùng mình, đầu cúi thấp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-nhan/2624734/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.