Cầm phần bánh đậu xanh vàng ươm thơm lừng trên tay, Hoài Thuận khẽ chạm lên mặt bánh mềm mịn, cảm mến trong lòng ngày càng tăng lên.
Cô e dè nhìn người kế bên mình, lời nói không giấu nổi kích động.
"Anh Trọng Yến nè, tương lai anh muốn làm gì?"
"Không biết nữa."
Trọng Yến hờ hững với tương lai của chính mình, có lẽ đối với cậu thứ gọi là tương lai không cần thiết, dù là ở đâu, thời gian nào, cuộc sống của cậu vẫn như thế, chưa từng thay đổi.
"Sao lại không biết được chứ, chẳng lẽ anh chưa từng nghĩ về tương lai của mình à?"
Trọng Yến trầm tư suy nghĩ, ngẫm lại cậu chưa từng nghĩ về tương lai của chính mình.
"Thế tương lai của em là gì?"
Được hỏi đến, Hoài Thuận ngại ngùng cất lời: "Em muốn sống cùng những người em yêu thương..."
Cô nhìn vào đôi mắt đen của Trọng Yến, thấp thoáng đâu đó bóng hình mình.
"Anh có muốn sống cùng em không?"
Chẳng biết Trọng Yến không hiểu thật, hay giả vờ không hiểu, cậu bình thản nhìn xoáy vào Hoài Thuận, lời nói vững vàng cất lên.
"Anh sẽ không, em sống cùng người em yêu thương thì mời anh vào làm gì?"
Hoài Thuận nhắm mắt thở dài, dù đã lường trước được câu trả lời, song vẫn khó tránh thất vọng.
Trước cửa nhà họ Chu chất đầy các thùng hàng lớn nhỏ, không cần hỏi cũng biết chị Quyển Dư lại mua đồ cho mình, lần sau nhiều hơn lần trước. Trọng Yến để Hoài Thuận đi trước, cô đi rất chậm sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-nhan/2624656/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.