Hoài Thuận không cảm thấy buồn ngủ, mỗi khi nhắm mắt cô đều nhớ đến chuyện ban sáng, nơi giữa lồng ngực lại khó chịu, Hoài Thuận cứ lo dì Quyển Dư sẽ làm gì Trọng Yến.
Cô biết chuyện cậu đánh Quyển Như là vì mình, nếu cô không đụng trúng đồ của Quyển Như, cớ sự đã không rối ren như hiện giờ. Hoài Thuận nghĩ mình không thể ngồi yên, Trọng Yến vì mình mà đắc tội với Quyển Như, ít ra cô phải giúp cậu gì đó.
Nhân lúc mọi chuyện trong tầm kiểm soát, Hoài Thuận bật dậy gõ cửa phòng Ngọc Thuần, tìm sự trợ giúp.
Ngọc Thuần chuẩn bị lên giường đi ngủ thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, tiếp theo là giọng nói của Hoài Thuận cất lên rành mạch.
"Chị đã ngủ chưa? Em có chuyện muốn nói với chị."
Ngọc Thuần nhận ra giọng Hoài Thuận, cô mở cửa mời em ấy vào phòng, tiện thể rót cho em ấy ly trà ấm.
"Trà này giúp an thần ngủ ngon, em uống thử đi."
Hoài Thuận nhận lấy ly trà Ngọc Thuần đưa, cô uống thử vài ngụm, trà không quá đắng còn có vị ngọt nhẹ.
"Em nói có chuyện cần nói mà, nói đi chị nghe nè."
Ngọc Thuần chống cằm chờ đợi, cô đợi khá lâu chỉ thấy Hoài Thuận trầm ngâm nhìn ly trà mãi chẳng chịu nói, thấy thế Ngọc Thuần bèn hỏi:
"Thuận, em có nghe không? Chị hỏi em muốn nói điều gì?"
Hoài Thuận hít sâu, cô lấy can đảm kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra lúc sáng, không kể thiếu chi tiết nào. Từ Quyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-nhan/2624655/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.