🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nếu nói ra đường gặp bằng hữu là may mắn, thì e rằng cả đời Ngọc Thuần có một lần, bàn về xui xẻo thì cô tự tin mình bậc nhất. Ví dụ như hôm nay, Ngọc Thuần vừa ló mặt đã đụng phải người mình không muốn gặp nhất.



"Sao lần nào cũng gặp anh vậy? Anh theo dõi tôi có đúng không?"



Thiên Tâm gãi cằm, thích thú nhìn Ngọc Thuần chu môi phồng má.



"Cô chạy ra ngoài lung tung không sợ bị người xấu bắt cóc à?"



Thiên Tâm đặt tay lên đỉnh đầu Ngọc Thuần xoa nhẹ, động tác vô cùng dịu dàng.



"Ai dám bắt cóc tôi chứ?" Cô bĩu môi, đôi mắt rưng rưng.



"Là tôi này, thấy cô đáng yêu muốn bắt cóc mang về giữ làm của riêng."



Ngọc Thuần nhìn anh say mê, cô đưa tay lên chạm vào mặt anh. Thiên Tâm ngỡ ngàng trước hành động của cô, nhân lúc anh lơ là Ngọc Thuần lên gối thúc vào bụng anh ta.



Cô nói: "Nhìn tôi giống kẻ dễ dụ dỗ lắm sao?"



Ngọc Thuần hất tóc xoay người, còn chưa bước đi cánh tay đã bị Thiên Tâm giữ chặt, anh ta nghiến răng cười thâm sâu.



Ngọc Thuần cau mày, cô hiểu ra ý cười trên mặt anh ta, vùng vằng chẳng chịu khuất phục.



Chợt từ sau cô nghe ai đó gọi tên mình, Ngọc Thuần chưa bao giờ cảm thấy mình cần Doãn Kỳ hơn bây giờ, anh đến như vị cứu tinh cứu rỗi nàng thơ đang bị sói dữ giam cầm là cô.



Doãn Kỳ tách tay hai người ra, anh không nói không rằng đưa Ngọc Thuần rời đi.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-nhan/2624613/chuong-106.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.