🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáng sớm hôm sau cô theo anh quay về căn nhà riêng của mình, đứng trước cửa nhà Doãn Kỳ vùng vằng lặp đi lặp câu hỏi:



“Ở một mình không sao thật chứ? Hay em đến ở nhà anh đi!”



Ngọc Thuần nghĩ ngợi: “Em có nhà của mình mà?”



“Nhưng ở một mình không an toàn, lỡ đâu bọn xấu kia lại đến thì sao? Nếu không thì… anh đến ở nhà em.”



“Vậy có khác gì nhau sao?” Ngọc Thuần mỉm cười, cô đáp: “Sẽ không sao đâu, nếu gặp phải chuyện bất trắc em sẽ đến tìm anh đầu tiên. Em nói thật đấy.”



Cô phải nói rất lâu, thề thốt đủ kiểu anh mới chịu buông tay để Ngọc Thuần vào nhà, khi cánh cửa vừa đóng kín, Tú Thanh xuất hiện chất vấn Ngọc Thuần.



“Đêm qua em đã đi đâu, có biết chị lo lắng lắm không? Vì sao không về nhà?”



Ngọc Thuần thở ra, cô ngồi trên ghế mười ngón tay đan chặt vào nhau.



“Đêm qua em đã gặp bọn xấu.”



Ngọc Thuần kể lại toàn bộ sự việc ngày hôm qua cho Tú Thanh nghe, cô khiếp sợ nhìn em gái mình, đâu đó cơn giận trào lên mãnh liệt.



Tú Thanh đập bàn, quát to: “Bọn khốn kiếp đó, chị sẽ tra rõ chuyện này, sau cùng tìm kẻ chủ mưu hại em. Chị nhất định không thể để bọn chúng bình yên, nhất định sẽ xé bọn chúng ra thành trăm mảnh.”



“Chị không cần đâu…”



Thời gian qua đi, gió rét từ phương xa kéo về dưới hiên nhà, ngày Trọng Huấn trở về đón chào anh là tin xấu từ Chi Ái mang

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-nhan/2624598/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mộng Tình Nhân
Chương 117: Cảm Giác Thế Nào?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.