3
Trong lúc tôi còn đang hoang mang thì bỗng có tiếng trườn bò trong hộp gỗ, nếu nghe kỹ thì hình như là tiếng ai đó gãi nhẹ.
Toàn thân tôi căng cứng, theo bản năng muốn trốn đi nhưng tay chân lại đang bị trói, không thể dùng sức, ngược lại chỉ giật dây đỏ khiến chuông đồng kêu leng keng.
Cung Mặc ở bên ngoài đau đớn rên rỉ, cố chịu cái gì đó, trầm giọng nói với tôi: "Đừng giãy giụa. Em bình tĩnh lại, nghĩ đến chúng ta..."
Nói tới đây, anh cười khổ: "Việc này liên quan đến tính mạng của em, đừng tùy hứng."
Lòng tôi chua xót.
Thì ra mọi việc tôi làm đối với anh đều là tùy hứng.
Nhưng tiếng gãi trong hộp gỗ càng lúc càng rõ, ngay cả trên ván gỗ cũng có tiếng bò xào xạc.
Dưới ánh nến, tôi nằm sấp thấy có thứ lóe sáng lên từ khe hở.
Nghĩ đến những con độc trùng kỳ lạ trong hộp, tôi sợ chúng sẽ theo khe hở bò ra, toàn thân cứng đờ.
Nhìn cung Mặc cẩn thận vượt qua tấm lưới được đan bằng dây đỏ, trái tim tôi thắt lại, nhắm mắt, hồi tưởng lại những khoảnh khắc hạnh phúc trong mơ cùng anh.
Thật ra khi ở bên nhau chúng tôi không làm gì, chỉ hoan hảo và hoan hảo.
Càng nghĩ, lòng tôi càng chua xót, sau lưng bỗng nóng lên giống như có thứ gì đó đang bò trên lưng.
Ngay lúc tôi đang định giãy giụa để giảm cơn ngứa thì sợi dây đỏ trói tay chân tôi bỗng đứt ra, chuông đồng rơi xuống đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-co/3452823/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.