Đúng là nhiều năm trước cô từng thấy hắn thân mật với rất nhiều cô gái khác, lâu dần cũng quen rồi. Nhưng hôm nay sao tự dưng lại cảm thấy khó chịu như vậy. 
Diệp Cẩn Ninh nhân lúc đang đứng ngược hướng với cô, hắn nhanh chóng đưa tay lau sạch vết máu trên miệng, hít sâu một hơi điều chỉnh lại trạng thái rồi mới xoay người. 
Thi Ngôn lặng thinh nhìn hắn, lồng ngực sao mà tức quá... 
Vì đang đứng ở ngoài nên vô ý bị xe đẩy đụng phải, cô mất đà ngã nhào về phía trước, cũng may có hắn kịp thời đỡ lại. 
Cô lập tức ngả vào lòng hắn rồi bất tỉnh ngay sau đó. Có lẽ vì những ngày nay đã quá mệt, nên sức lực cô cũng kiệt quệ đi nhiều. 
Bế cô lại giường, chu đáo chỉnh sửa lại chăn gối xong xuôi. Đầu óc hắn bỗng nhiên choáng váng, trước mắt như có một mảng sương mù bao bọc, sau đó là một màu đen tối. 
Diệp Cẩn Ninh ngã khụy xuống sàn từ từ khép mắt. 
Thi Ngôn, thành thật xin lỗi... 
Nếu không làm như vậy cô sẽ phát hiện ra mất, việc hắn không những không khỏi bệnh mà ngược lại còn rất nặng. 
Cô có thể hiểu lầm hắn, ghét hắn cũng được, không sao hết. Như vậy đến khi hắn chết rồi cũng đỡ phải đau buồn. 
Tống Tư Lộ thấy hắn lại bị ngất thì sợ thất kinh, “Cẩn Ninh!” 
... 
Thi Ngôn tỉnh thì đêm đã rất khuya rồi, cô bị gọi dậy bởi một cơn ác mộng, khi trong giấc mộng không thấy hắn... 
“Phu nhân.” 
Lập Vĩ túc trực bên cạnh cô cả mấy tiếng đồng hồ đúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-bac-ha/1503311/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.