*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạn có thể mường tượng được nỗi khát vọng đối với cơ hội của một người chỉ có hai bàn tay trắng không?
Dư Phi rất rõ ràng cảm giác chỉ có hai bàn tay trắng là như thế nào.
Nếu có ánh sáng, cô sẽ sống chết đuổi theo ánh sáng.
Nếu có cọng rơm, cô sẽ sống chết nắm lấy cọng rơm đó, cẩn thận từng ly từng tí che chở cho nó khỏi bị đứt.
Nếu là que diêm, cô sẽ sống chết giữ chặt không buông tay, bị đốt tới tay sẽ lui xuống một chút nhưng không thể buông ra, có đau cũng phải nhẫn nhịn chịu đựng.
Cô đối với "Đỉnh thịnh xuân thu" chính là như vậy.
Cô tham gia buổi thử vai của "Đỉnh thịnh xuân thu", một buổi đầy ắp những biến đổi bất ngờ.
Dù sao lí lịch của cô vẫn còn nông, lại không có bối cảnh hùng hậu truyền cha truyền thầy gì, Nghê phái tuy nổi danh nhưng dù sao cũng là lấy vai đán mà toả sáng giới Lê viên chứ không có tác phẩm tiêu biểu nào dành cho vai lão sinh. Vậy nên ban đầu khi nhân viên nghiệp vụ cho cô diễn thử, cũng chỉ là một vai phụ tên Cơ Quang.
Nhưng Nam Hoài Minh nghe cô hát xong lại nhíu mày lắc đầu, nói: "Không hợp."
Lúc đó cô như bị một thùng nước lạnh giội thẳng xuống đầu.
Tuy nhiên Nam Hoài Minh nói câu đó xong thì lại bồi thêm một câu khác, chẳng khác nào tiếng sấm nổ bên tai cô.
Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-thay-su-tu/77169/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.