Edit: Mogami
Mặt trời đã ngã về phía tây, bầu trời ửng đỏ, bỗng dưng có cơn gió thổi qua, vô vàn lá vàng rơi xuống mặt đất.
Bóng cây sừng sững trên vách đá, hắc y độc hành hiệp đứng cạnh khinh doanh hồ điệp, tạo thành một bức họa vô cùng đẹp đẽ.
[Ngàn Khuynh Nhi]: Hóa ra tất cả là như vậy?
Nói xong, nữ nhân hồ điệp xoay người sang chỗ khác, trên màn hình là hình ảnh nàng đang nhìn xa xa cuối chân trời, không hiểu vì sao, bỗng dưng Ngũ Thi Lâm thấy thương cảm cho nàng.
Mà hắc y độc hành hiệp tay kiếm, đứng phía sau nữ nhân hồ điệp.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Tất cả là như thế.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Làm ngươi hiểu lầm, ta cảm thấy rất có lỗi.
Một lúc lâu sau, cũng không thấy Ngàn Khuynh Nhi trả lời lại.
Đến khi Ngũ Thi Lâm nghĩ rằng nàng đã bị đứt mạng thì một dòng chữ lại xuất hiện trên đầu Ngàn Khuynh Nhi.
[Ngàn Khuynh Nhi]: Ngươi có tin…
[Ngàn Khuynh Nhi]: Ta sẽ thuê sát thủ?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Tin. Tuy nhiên, ta cũng sẽ không phản đối.
[Ngàn Khuynh Nhi]: Ngươi cho là ngươi không sai?
Im lặng.
Như thế nào là không sai? Ngũ Thi Lâm nhìn thấy nàng ấy nói như vậy, rất buồn bực. Trước đây nàng không hề trêu đùa quá trớn với Ngàn Khuynh Nhi, nếu người nào được nàng mang đi luyện cấp cũng đều như Ngàn Khuynh Nhi thì nhân vật Lâm Uyên Ngư Nhi này còn có thể tiếp tục chơi ở game này hay sao?
Một lúc sau, nàng gõ bàn phím.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ta chưa bao giờ nghĩ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-nhieu-lam-lam/39032/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.