edit: Mogami
Chánh Tại Thải Thảo nói xong câu đó, không khí liền trở nên im phăng phắc.
[Ta có thương sao]: Ta, không phải là ta nhìn lầm đó chứ?
Trên màn hình là hình ảnh Ta có tiền sao đang ngửa mặt lên trời, rất tỉnh táo.
[Ta có tiền sao]: Xem ra là Tiểu Thảo thay lòng đổi dạ, mỗ mỗ thật đáng thương.
[Bão bão]: Ôi chao, các ngươi đang nói gì vậy? Cái gì mà thay lòng đổi dạ? Tiểu Thảo tối hôm qua nhận được áo choàng gì?
[Diêu diêu]: Bão bão, là áo choàng… Haizz…
Hình ảnh U u thiên bất lão trên màn hình, đứng yên bất động.
“Tiểu Thảo, sao lại thế này?” Mở kênh chat riêng, liền nhìn thấy tin nhắn của U u thiên bất lão.
Tình huống này, trả lời quả thực là không tốt cho lắm.
“U u tỷ,” Ngũ Thi Lâm vừa nghĩ vừa tiếp tục lạch cạch bàn phím “Quả thật, lần này ta trở lại trò chơi, là vì huynh ấy.”
“Huynh ấy? Lâm Uyên Ngư Nhi? Vì cái gì?”
“Ách, U u tỷ, đừng hỏi nữa được không? Chuyện này, về sau ta sẽ nói cho ngươi biết.”
“Được rồi, ngươi cứ từ từ xử lý.”
Mà trên màn hình game, Ngàn Khuynh Nhi đã nói rất nhiều.
[Ngàn Khuynh Nhi]: Chánh Tại Thải Thảo, ngươi nói cái gì buồn cười vậy?
Càng chạy ra xa khỏi, nữ nhân này càng tiến lại gần.
[Ngàn Khuynh Nhi]: Chánh Tại Thải Thảo?
Rồi hình ảnh Chánh Tại Thảo Thảo từ từ đi đến, mặt đối mặt với Ngàn Khuynh Nhi.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Tuy rằng bình thường ta rất thích nói đùa.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Nhưng mà…
[Chánh Tại Thải Thảo]: Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-nhieu-lam-lam/39031/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.