Vào lần chinh phục thứ mười của tôi, lần đầu tiên Tưởng Dụ chủ động hôn tôi.
Sau đó Tưởng Dụ lên tiếng giải thích, bởi vì trời mưa lớn khiến anh bất an.
Không màng đến sự giữ chân của Lâm Tịch, anh đội mưa trở về để tìm tôi.
“May mà tôi đến kịp đấy, nếu không, đến bây giờ em vẫn còn đang ngồi dưới mưa tự hành hạ mình!”
Lời anh như trách móc, nhưng trong ánh mắt lại ngập tràn sự đau lòng.
Nghe vậy, tôi chỉ miễn cưỡng đáp lời cảm ơn, rồi lại rơi vào im lặng.
Kể từ khi tôi tránh nụ hôn của Tưởng Dụ, bầu không khí giữa chúng tôi trở nên kỳ lạ.
Đây là lần đầu tiên anh vì tôi mà rời bỏ Lâm Tịch.
Rõ ràng tôi nên cảm thấy hạnh phúc.
Nhưng nụ hôn vừa rồi lại khiến tôi bối rối không thôi.
Tôi không biết, còn bao lâu nữa tôi mới có thể hoàn thành việc chinh phục Tưởng Dụ.
Càng hoảng loạn, tôi càng sợ rằng trong quá trình này, Tưởng Dụ có thể làm điều gì đó khiến tôi không thể chống đỡ.
Lần chinh phục này tiến triển thuận lợi hơn rất nhiều so với trước đây.
Nhưng tôi lại bắt đầu rơi vào một vòng luẩn quẩn.
Tôi muốn mau chóng hoàn thành việc chinh phục Tưởng Dụ,
Nhưng lại không thể chịu nổi ý nghĩ có khả năng sẽ xảy ra những hành vi thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-lua-hoang-hon/3744110/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.