Editor: Lưu Nguyệt
Beta: An Lam
Ngoài cửa vương phủ, gọi gã sai vặt kia lại, Mộ Dung DIệc Hàn kinh ngạc che giấu kích động cùng vui sướng trong lòng.
Vương Nguyên Phúc xoay người, nhìn chằm chằm Mộ Dung Diệc Hàn chỉ trong chốc lát liền giật mình, nét khó hiểu trên mặt chuyển thành kinh ngạc:
– Ngươi, ngươi là…hai, hai…
– Là thiếu gia.
Nở nụ cười giảo hoạt, MỘ Dung DIệc Hàn tiến lên bịt kín miệng hắn, nói nhỏ bên tai của hắn
– Dạ, dạ dạ, hai…Nhị thiếu gia, sao ngài tới đây?
Nhìn thấy hắn liên tục đưa mắt ra hiệu, liếc mắt nhìn mấy người phía sau hắn một cái, Vương Nguyên Phúc đã hiểu ý.
– Ta đến tìm công tử nhà ngươi, người khác đâu?
Thấy hắn vẫn nhìn bọn Mộng Tịch, Mộ Dung DIệc Hàn lại nói:
– Bọn họ là bằng hữu của ta.
Khuôn mặt đầy vẻ u sầu, Vương Nguyên Phúc khẽ thở dài một hơi, nói:
– Công tử vẫn ở trong phủ, chỉ là…hiện tại tình trạng thân thể công tử, sợ rằng không tiện tiếp khách.
– Xảy ra chuyện gì?
Nhíu mày, Mộ Dung Diệc Hàn tiến lên một bước, bỗng nhiên nhớ đến lúc hắn cùng đại hán kia đối thoại, giọng điệu nghiêm túc nói:
– Công tử nhà ngươi rốt cục làm sao vậy?
Mặt Vương Nguyên Phúc lộ vẻ xấu hổ, hình như có lời khó nói, nhưng Mộ Dung Diệc Hàn hắn lại nhất định muốn nghe, đành phải nhẹ giọng nói:
– Nhị thiếu gia, không nói dối ngài, công tử nhà ta bây giờ ốm đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-le-hoa-lac/1912223/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.