Được! Nó tìm đến rồi à?" Triệu Lăng hỏi.
Tôi gật đầu rồi khẽ nói: "Nó sắp đến rồi, khi nảy ta thấy thấp thoáng bóng nó ẩn hiện xa xa sau những tán cây cao lớn kia...Có lẽ nó đã đánh hơi được chúng ta đang ở đây!"
Triệu Lăng khẽ gật đầu rồi nhắm mắt lại, một lát sau con hổ đó dần dần xuất hiện. Nó đi từng bước...từng bước tiến về phía chúng tôi. Nó càng đến gần gió thổi càng mạnh làm cho các nhành cây va chạm vào nhau mạnh mẽ, từng phiến lá vì thế mà đổ ào ạt xuống chỗ chúng tôi.
Tôi nằm im, mắt nhắm hờ giả vờ đang ngủ. Bỗng xung quanh có vô số tiếng cười ghê rợn vang vọng khắp không gian. Trên những táng cây là vô số đôi mắt đỏ chót đang chòng chọc nhìn về phía tôi. Cười những tràn cười điên dại.
"Hahaha...cuối cùng cũng tìm ra các ngươi rồi!!!" Con hổ kia cất giọng nói vang vọng khắp không gian, giọng của nó giống như quỷ sa tăng nơi Âm Tào Địa Phủ vọng lên dương gian vậy.
Gió thóc lên từng hồi, con hổ đứng ngoài vòng muối tôi đã vẽ, nó ngửi ngửi xung quanh cái vòng đầy muối tôi đã vẽ. Nó khinh thường nói: "Tiểu tử thối, ngươi tưởng cái vòng muối này sẽ làm được gì ta?"
Tôi vẫn cố nhắm mắt vờ ngủ, con hổ tức giận hét: "Ta đang nói các ngươi đấy! Giả vờ cái gì hả?"
Thấy chúng tôi không động đậy, con hổ đó nói: "Đã vậy thì ngoan ngoãn vào bụng ông đây đi! Vậy...tên bị thương kia sẽ là món tráng miệng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-lai-sinh-tam-kiep-hai-nguyet-mong-dinh/2938445/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.