Thoắt cái đã đến ngày Triệu Lăng và Đại sư huynh tỉ thí. Hôm ấy tôi còn hồi hộp hơn cả hắn, tuy hắn đã đỡ nhiều nhưng vết thương do lửng mật gây ra đâu dễ dàng nhanh hồi phục đến vậy!
Nhưng.... Triệu Lăng thì khác, hắn rất chắc chắn và tự tin sẽ thắng được sư huynh. Thôi thì cứ xem số mệnh giữa hai ta vậy....
Ban đầu, ai ai cũng đều thấy Đại sư huynh chiếm thế thượng phong, mỗi chiêu huynh ấy đánh ra phi phàm tuyệt đẹp. Nhưng Triệu Lăng cũng chẳng vì thế mà nao núng, gặp chiêu đỡ chiêu không hề e sợ điều gì. Sau đó, họ lại đánh nhau dường như không hề có điểm dừng, ngang tài ngang sức. Những người khinh thường Triệu Lăng lúc trước cũng nhìn huynh ấy bằng cặp mắt khác.
Đến cuối cùng, sư phụ tuyên bố họ đều hòa nhau, không có người thắng kẻ thua. Triệu Lăng theo sư phụ và sư bá vào trong điện, bên ngoài tôi nhoài người nghe ngóng nhưng bất thành. Đại sư huynh đi đến gõ đầu tôi một cái rồi kéo tôi đi chỗ khác.
Sư huynh nhìn tôi hỏi: "Tiểu Hiên muội muốn làm gì?"
Tôi bị bắt tại trận ấp úng nói: "Muội...muội chỉ là tiện thể đi ngang qua...không...không phải muội cố ý nghe lén đâu!"
Đại sư huynh chỉ vào trán tôi đáp: "Chúng ta cùng nhau lớn lên, muội nghĩ gì chẳng lẽ ta không biết ư?"
Tôi ái ngại chỉ biết cười trừ, Đại sư huynh lại nói tiếp: "Tiểu Hiên! Muội thật sự muốn gả cho hắn sao?"
Rõ ràng trong lòng tôi có chút do dự cùng lưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-lai-sinh-tam-kiep-hai-nguyet-mong-dinh/2938430/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.