Hiện tại là mùa hè Cảnh Diệu năm thứ tám.
Nhìn nhà cửa trước mắt.
Thời tiết nóng lan tới giữa phòng.
Lạnh băng cùng cái nóng dây dưa, lượn lờ khí lạnh giống như khói trắng, chậm rì rì phiêu đãng bay lên, ái muội dây dưa ngoài mép giường treo màn đỏ.
Chiếc màn khinh bạc lộ ra thân ảnh mông lung của một nữ tử, có thể mơ hồ thấy được ngực phập phồng nhẹ nhàng, tựa như đang ngủ say.
Gió thổi qua giường, màn đỏ thân bất do kỷ bị xốc lên một góc, lay động nhẹ nhàng làm lộ ra cánh tay trần trụi tinh tế.
Vết tích xanh nhạt, đâu ngón tay giống như thạch lựu đỏ, ngọt ngào giống nhau.
Trong màn trướng nàng ngủ say.
Lộ ra một đoạn cổ tay trắng noãn tinh tế, phảng phất giống như sương tuyết trắng sáng. Làn da kiều nộn có một vệt đỏ chưa tan, giống như bị ai đó hung hăng mà xích lại.
“Bệ hạ hôm nay sẽ đến sao?”
“Khó mà nói, Bệ hạ lần trong có vẻ tàn nhẫn, ba ngày trước rời đi, vẻ mặt u ám khiến ta không dám nhìn.”
“Ai, ngày xưa Bệ hạ không bao giờ giận nàng, lần này sao…”
“Dù có yêu thích đến đâu cũng có lúc lạnh nhạt, Bệ hạ ba ngày trước tức giận tới, lại đen mặt đi, nói không chừng… Hoàn toàn ghét nàng.”
“Như thế nào sẽ…”
“Như thế nào sẽ không, nghe nói Bệ hạ đã không tới đây nhiều ngày, vẫn luôn ở trong cung ôm mỹ nhân ôn nhu.”
Băng làm mát cũng không thể nào đập tan cái nóng từ mọi phía, một tầng ào ạt hóa thành hơi nước, phiêu đãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoi-bao-quan-khi-con-tre/982128/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.