Đêm hôm đó hai người đã trở về bằng cách nào?
Bọn họ uống chút rượu tại quán rượu ngoài trời ở trên phố, mặc dù không nhìn thấy cảnh hoàng hôn, nhưng hai người họ vẫn có thể ngồi ngắm hoàng hôn cả đêm.
Màu xanh da trời, màu tím và màu quả quýt kéo dài từ đường chân trời một cách gợn sóng và thất thường.
Dưới tầm mắt là đèn đuốc huy hoàng ở hai bên bờ sông.
Khi đôi mắt khẽ nheo lại, những ánh sáng rực rỡ tỏa thành những vùng rộng lớn màu vàng đan xen. Thậm chí còn cảm thấy mình như đang tiến vào thiên đường.
Rồi sau đó sắc trời hoàn toàn tối xuống.
Thẩm Di Châu liên tục ôm cô từ lúc ở ngoài đường đến khi trở về.
Ngọn đèn đường màu vàng ấm áp cùng với vài bóng người thưa thớt đang qua lại trên con đường.
Anh gần như không nhìn đường mà chỉ nghiêng đầu rồi liên tục hôn lên môi cô hết lần này đến lần khác.
Không có gì có thể khiến anh phân tâm, mỗi phút mỗi giây trong đầu anh đều là hình ảnh cô nở nụ cười và xoay tròn.
Trở lại ngôi nhà ở Florence, Lương Phong vẫn còn chút vui vẻ mà chạy loanh quanh khắp nhà, bởi vì cô đã uống chút rượu nên suy nghĩ đang rất vui vẻ.
Thẩm Di Châu đi theo cô cho đến khi cô đi đến phòng sách, cô đi dạo xung quanh và hứng thú liếc nhìn những tấm hình tốt nghiệp, cùng với sách vở khi còn học cấp hai của anh.
Trong tấm ảnh dài, Lương Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoang-luong/3643605/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.