(*) Từ “Sắc” như “Dao trên đầu” là một từ tiếng Quảng Đông, có nghĩa là dục vọng và dục vọng sẽ làm giảm mức độ cảnh giác của con người trước những cơn khủng hoảng.
Lương Phong khẽ cười.
Đôi môi đỏ tươi tựa như những cánh hoa hồng ướt đẫm sương khiến người ta dễ dàng có ý muốn bứt ra rồi vò nát để chiết lấy nước.
Đôi mắt cong thành hình trăng non, giờ phút này đang tập trung nhìn chằm chằm vào anh.
Có một loại thoả mãn khó nói thành lời.
Bên trong khoang xe đóng kín, cô đang ngồi trên đùi anh.
Mái tóc dài rũ xuống hai bên tai Lương Phong, im lặng ngăn cản hai người.
Yên tĩnh và dịu dàng.
Ngoại trừ hơi nóng từ chỗ nào đó của anh đang lan ra.
Ngón tay anh xoa gò má cô một cách tự nhiên, sau đó gò má của Lương Phong càng tiến sát lại tựa vào bàn tay anh.
Hai tay cô ôm lấy cánh tay của anh rồi nhỏ giọng nói: “Cảm ơn.”
Thẩm Di Châu dường như có chút không yên.
Ngón cái như có như không mà vuốt ve môi của Lương Phong.
Khẽ ấn, rồi buông ra. Khẽ ấn, rồi buông ra.
Anh nhìn thấy máu đỏ tươi hiện ra rồi tụ lại.
Sau đó càng trở nên đỏ thẫm và tươi đẹp.
Môi cô khẽ cong lên rồi nói: “Chuyện của Nghiêm Sâm, cảm ơn anh.”
Bên trong hàm răng trắng noãn, anh nhìn thấy đầu lưỡi mềm mại của cô.
Vì thế anh duỗi ngón tay cái vào bên trong.
Ẩm ướt và ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoang-luong/3631280/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.