Thị trấn tuy mới gần một năm thôi nhưng cũng đã thay đổi khá nhiều. Với một người làm việc ở trong thành phố suốt như Bảo Bình thì chả khác nào người đi du lịch. Vất vả lắm, Bảo Bình mới tìm thấy tiệm hoa sạch trong thị trấn mà anh thỉnh thoảng vẫn mua.
- Bác để cháu hai bông cúc trắng!
- Bác cũng để cháu hai bông cúc trắng!
"Giọng nói này! Lẽ nào là... "
Một tia suy nghĩ thoáng qua đầu Bảo Bình, anh ngẩng đầu nhìn cậu thanh niên trạc tuổi đeo kính râm, tóc xoăn đứng trước mặt.
- Đúng là mày thật rồi, Đức! Lâu rồi không gặp!
Người kia nghe nhắc đến tên thì bỏ kính, nhìn Bảo Bình chằm chằm, bất ngờ cả hai ôm chầm nhau.
- Vẫn khoẻ chứ, Bình!
- Khoẻ, tao cứ tưởng mày ở nước ngoài rồi thì sẽ không về được chứ.
- Thế chẳng lẽ mày về quê được, còn tao thì không được về?
- Hahaha... Mày cứ đùa! Đây đâu phải là quê của riêng tao, mày muốn về hay không muốn về là của việc của mày mà!
Cả hai vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc đã đến nghĩa trang thị trấn.
- Nhanh nhỉ Đức, mới đó mà mai đã là giỗ đầu của Mỏ quạ rồi!
- Mày nói xấu nó vậy không sợ bị ám sao!
- Trong từ điển của tao không bao giờ có từ sợ, hiểu chưa?
Bảo Bình mạnh miệng vỗ ngực nói.
Hôm sau. Ngoài Bảo Bình, Đức, còn thêm Huy, cùng vài thằng bạn học cũ đến làm giỗ cho thằng bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoang-de/2843143/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.