Mấy tên lính dẫn hai người đi men theo bậc cầu thang bằng đá tảng xuống đến một căn phòng ẩm thấp tối tăm. Nghe tiếng cánh cửa nặng nề đóng lại, Hạo đoán hai cửa cũng được làm bằng đá. Như để chứng minh cho suy đoán của Hạo, căn phòng vốn đã rơi vào im lặng bỗng vọng lại tiếng hét lớn của Kiến Huy:
- Thả ta ra! Ta là Long Tiệp Tướng quân hộ tống thập tứ hoàng tử tới đây...
- Giữ sức chút đi! Lao ngục được làm hoàn toàn bằng đá, khả năng cách âm, cách nhiệt không gì có thể sánh được. - Hạo đứng dậy, đi sát tường, nhìn bóng người lờ mờ trong bóng tối, khẽ nhắc.
Nghe nhắc đến cách âm, cách nhiệt, Kiến Huy đầu đầy dấu hỏi chấm hỏi lại:
- Cách âm, cách nhiệt? Đó là thứ gì mà lạ quá vậy hoàng tử?
Nghe câu hỏi của Kiến Huy, Hạo mới biết mình theo thói quen dùng thuật ngữ vật lý hiện đại vội tìm cách lấp liếm cho qua chuyện:
- À, à... Hai cái đó có hơi khó hiểu, ngươi chỉ cần biết những vật đốt không cháy, trong không gian kín gây tiếng động mà không nghe thấy, như mấy viên đá này, đều được coi là có khả năng cách âm, cách nhiệt.
- Là vậy à? - Kiến Huy hỏi lại rồi quay đi, lẩm nhẩm lại những gì vừa nghe được.
Đã bao nhiêu lâu trôi qua? Không có câu trả lời rõ ràng, nhưng cái bụng đói cho thấy thời gian có lẽ đã trôi qua rất lâu rồi. Tiếng 'rột... rột' ngày càng lớn khiến Kiến Huy tức tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoang-de/2843103/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.