Thái cực sinh lưỡng nghi, vi âm vi dương, hỗ vi kỳ căn, vậnchuyển khôn lường.[1]
[1] Nguyên lý âm dương trong Kinh Dịch
Khi Mi Lâm nghe thấy một tiếng vọng nhỏ, sau đó là một tràngliên hoàn tiếng rin rít ma sát vào nhau, một cột đá trước mắt từ từ hạ xuốngghép với khoảng không nơi chứa chiếc ngọc quan, tạo thành một thái cực đồ[2],vào giây phút ấy, sự kính nể của nàng dành cho Mộ Dung Cảnh Hòa đã đạt tới đỉnhđiểm.
[2] là một đồ hình miêu tả cho thuyết âm dương trong văn hóaphương Đông, chính là hình
Thời gian quay ngược lại thời điểm khi nàng để dành vấn đềnan giải làm sao tiếp cận ngọc quan lại cho Mộ Dung Cảnh Hòa.
Nghe thấy nàng hỏi, Mộ Dung Cảnh Hòa dời mắt từ chiếc ngọcquan nhìn quanh bốn phía, do đứng trên đỉnh thạch lâm nên có thể nhìn thấy toànbộ căn động. Lúc này bọn họ mới phát hiện bố cục của cả căn động này không hềgiống với những gì họ nghĩ trước đây. Hóa ra khu thạch lâm nhìn có vẻ như nằm ởvị trí trung tâm này không phải là một cô đảo hình tròn, mà là một mặt của cănđộng, giống như một con cá khổng lồ dập dềnh uốn lượn, cùng với đám lửa đangcháy bùng bùng tạo thành một bức thái cực đồ vô cùng lớn. Mặt còn lại đích thịlà một thông đạo, chỉ có điều liên kết trực tiếp với thạch lâm.
Mộ Dung Cảnh Hòa nhìn khung cảnh kỳ lạ ấy, khẽ nhíu mày. Mộtlúc sau mới dời mắt khỏi vòng lửa không hề có dấu hiệu dịu đi ấy, quay trở về vớingọc quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoa-xuan/2031579/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.