Trịnh Liệt bước xuống xe
Nhìn ngôi biệt thự lớn một lát, sau đó sải những bước chân đi vào bên trong.
Trịnh Liệt đi vào nhà, tự nhiên như thể đó là nhà mình. Chỉ có những hầu gái của Ninh gia thấy hắn đều ngừng lại công việc đang dở dang mà cung kính cúi đầu tựa hồ như hắn là chủ nhân của ngôi biệt thự này vậy.
Trịnh Liệt hoàn toàn không để tâm đến bọn họ, hắn chỉ một mực bước lên lầu.
Trịnh Liệt bước đi vô cùng chắc chắn. từng bước từng bước hướng thẳng căn phòng trên lầu mà đi tới. Có một vài người hầu gái thấy hắn đi lên đó thì dường như muốn nói gì đó lại thôi, mắt nhìn nhau rồi lại lắc đầu, ý bảo đừng nên xem vào.
Trịnh Liệt có chút khó hiểu, nhưng khi nghe thấy tiếng động bên trong truyền ra thì mọi khúc mắc trong lòng hắn dường như đã được khai thông sáng tỏ.
“Đừng....Thần....” giọng nói của Lô Vỹ Tinh vang ra, sau đó là những tiếng anh ưm đầy ẩn dụ.
Trịnh Liệt đen mặt.
Từ bên trong lại tràn ra tiếng thở dốc cùng với những âm thanh kì quái.
(Na: Kỳ quái có giống như Trịnh ca với Túc tỷ không vậy ạ??? *chớp chớp*
Bốp!!!!
Na: *ôm đầu* huhu.... mọi người nhìn đi, Trịnh ca đánh con gái kìa.
Dân tình: *Ném đá, chọi trứng vào Na* Cút đi chỗ khác, không thấy tụi tui đang đọc truyện hả???
Na: *lủi thủi vừa đi vừa khóc*)
“A....ưm....''
Trịnh Liệt vẫn đứng đó.
“A...không cần...Thần...đừng trêu chọc tôi nữa mà. làm ơn,,,làm ơn...”
Trịnh Liệt vẫn đứng yên.
“ngoan. nói tôi lấy gì để thương em?”
Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-duc/1247686/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.