Kỉ Kiến Thận cười nói: “Ngóng trông ta đến như vậy sao? Xem ra ta nên giữ nhóm mệnh phụ này ở trong cung một thời gian.”
Bình thường chỉ cần Kỉ Kiến Thận ở trong cung, nhóm mệnh phụ đều e ngại tránh đi, hiện tại Tuyền Cơ ước gì hắn đến sớm một chút, để đám nữ nhân này cuốn xéo đi.
Hồng Dực từng giễu cợt nàng: “Ngươi ở trong hoàng cung Nhạc quốc rất uy phong mà! Một đám thái giám cung nữ bị ngươi hô to gọi nhỏ không dám hó hé, tại sao khi trở về Kỉ quốc, mấy mệnh phụ nho nhỏ cũng có thể chỉnh ngươi gắt gao?”
Lúc ấy Tuyền Cơ trả lời một câu: “Chuyện đó làm sao giống nhau?”
Đúng vậy, sao có thể giống nhau. Nhạc quốc không phải nhà của nàng, nàng ỷ vào Nhạc Nghịch sẽ không làm gì nàng, hận không thể náo hoàng cung của hắn càng loạn càng tốt. Còn Kỉ quốc là nhà nàng, có người nàng yêu, chung quy những mệnh phụ này sẽ không ở lâu trong cung, nếu nháo ầm ĩ gây ra chuyện không may khiến Kỉ Kiến Thận phiền não khó xử, chi bằng nhẫn nhịn cho qua thì hơn.
“Huynh nhìn các nàng tra tấn ta thấy rất vui đúng không?!” Tuyền Cơ thấy người hầu hai bên thức thời đã lui ra, liền lộ ra “bộ mặt hung ác”, tung ra vũ khí sát thương - chính là há mồm cắn một ngụm.
“Không dám không dám, ai! Nhưng nếu không có bọn họ thì nàng sẽ không đặc biệt nhớ đến cái tốt của ta.” Kỉ Kiến Thận để mặc Tuyền Cơ tác quái trên người hắn.
“Thật muốn ngày đại điển phong Hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569230/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.