Mỹ nhân áo hồng, cũng chính là Hồng Dực, phất phất tay, bóng dáng sáu người trong đại sảnh chợt lóe lên rồi ngay lập tức biến mất chẳng thấy đâu.
Tốc độ nhanh thật, ở chung với nhau đã mấy ngày, đều không biết được sáu người này lại là cao thủ võ lâm cao cường như vậy!
Dưới tay mỹ nhân áo hồng có những cao thủ lợi hại như vậy, thật uy phong!
Nhưng lúc này Tuyền Cơ không quản được nhiều như vậy, chỉ hai ba bước vọt tới trước mặt Dịch Thanh Vân hỏi: “Đại ca, dọc đường đi đều ổn cả chứ?”
Dịch Thanh Vân cười hì hì nói: “Những phế vật này thì làm gì được ta?!”
Hồng Dực nghe thấy hừ lạnh một tiếng, Dịch Thanh Vân ho khan vài cái, lập tức dừng lại một tràng tự biên tự diễn.
Tuyền Cơ cực kỳ ngạc nhiên, hết nhìn Dịch Thanh Vân lại nhìn Hồng Dực, bỗng nhiên nói: “Đại ca, vị cô nương này chính là mỹ nhân áo hồng huynh vẫn nhớ rõ kia à?”
Dịch Thanh Vân xấu hổ gật đầu.
Tuyền Cơ quay đầu nói với Hồng Dực: “Nhạc Linh công chúa trong cung kia…” Tuy rằng ngoại hình không giống, nhưng nhìn ánh mắt rất giống a.
Quả nhiên Hồng Dực gật đầu nói: “Chính là ta.”
Vừa lúc Kỉ Kiến Thận đi vào đại sảnh, hắn cười nói: “Chào Hồng giáo chủ, chào anh vợ.”
Hồng Dực đáp lễ, nói thẳng: “Đến cùng là ngươi có thân phận gì, tại sao có thể tùy ý điều động quân lính biên cương?’
Kỉ Kiến Thận cười mà không đáp, kéo Tuyền Cơ qua nói: “Nàng đã chào đại tẩu tương lai chưa?’
“A?” Tuyền Cơ nhìn đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569220/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.