“Này này này, ngươi thả ta xuống đi!” Tuyền Cơ cùng lúc sử dụng cả tay và chân muốn trở lại trên mặt đất.
Nhạc Nghịch không để ý đến sự giãy dụa của nàng, đi một mạch vào trong phòng ngủ thả nàng lên trên giường. Tuyền Cơ vừa chạm đến giường liền lập tức lăn vào trong góc, cảnh giác nhìn chằm chằm Nhạc Nghịch.
Nhạc Nghịch cười nhạo nói: “Yên tâm, bộ dáng này của ngươi, trẫm cũng ăn không vô.”
Xí xí! Sắc lang chết tiệt! Trong lòng Tuyền Cơ tràn đầy oán hận, một tay kéo chăn qua đắp lên người, trên xe vốn chỉ mang tất, liền giảm được một phiền phức là phải cởi giày để bên cạnh giường.
Nhạc Nghịch đối với điệu bộ kháng cự của Tuyền Cơ có chút không vui, nhưng vẫn chỉ ôn hòa nói: “Không phải nói không thoải mái sao? Nhân lúc này nghỉ ngơi một chút đi.” Nói xong liền đứng lên đi ra ngoài.
Tuyền Cơ thấy hắn dường như thật sự sẽ không động đến mình, yên lòng, ngã lên giường ngủ thiếp đi - nếu buổi tối còn phải ở trên xe ngủ, nàng mới có thể có tinh thần chong đèn đọc sách suốt đêm, tránh khỏi việc bất tiện là phải cùng giường với đại biến thái.
Không phải là nàng tự đại, tuy nói bản thân hiện giờ rất có lỗi với người xem, nhưng tối lửa tắt đèn vào ban đêm, ai biết đại biến thái có thể hóa thân thành sắc lang hay không, vẫn là không ngủ cùng một chỗ là an toàn.
Nhạc Nghịch hạ rèm phòng ngủ xuống, nhìn hai tay của mình suy nghĩ xuất thần.
Hắn cũng không giống như lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569205/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.