Dịch Thanh Vân đột nhiên chạy đi như thế, Tuyền Cơ vô cùng kỳ lạ, nhìn một bàn đồ ăn đã bị “ô nhiễm” vô cùng bực bội, nàng còn chưa ăn no mà!
Triệu Kiến Thận từ trong nỗi sỉ nhục của thất bại đi ra, vỗ tay ra hiệu cho thuộc hạ đến mang đồ ăn xuống và bưng vài món đơn giản khác lên.
Trong sảnh đảo mắt chỉ còn lại hai người, trong lòng Tuyền Cơ có chút chột dạ, bưng bát cơm lên định mau mau ăn cho xong rồi cũng rút lui.
Ăn được hai ngụm, mới phát hiện Triệu Kiến Thận vẫn chưa động đũa, một tay chống cằm ánh mắt khó lường nhìn nàng chằm chằm, Tuyền Cơ ăn không vô nữa, để chén cơm xuống nói: “Làm sao vậy?”
Triệu Kiến Thận mở miệng nói: “Nàng đối xử với ta không tốt!” Câu nói này thế mà lại có chút ý vị ai oán.
Tuyền Cơ suýt nữa móc lỗ tai xem mình có nghe lầm không, Triệu Đại ma vương mà cũng ai oán cơ đấy!
“Ta, ta cũng đâu có làm gì ngươi…” Tuyền Cơ cảm thấy mình rất vô tội.
“Chính vì nàng cái gì cũng không chịu làm cho ta, ngay cả gắp thức ăn cho ta cũng không muốn!” Lần này là giọng điệu lên án.
Hóa ra vấn đề nằm ở trên dĩa rau, mắt Tuyền Cơ thiếu điều muốn trợn trắng, hai tên nam nhân tuổi tác cũng đã nhiều rồi sao đột nhiên lại ấu trĩ thế!
Thế nhưng tốt nhất là đừng nên đắc tội với Đại ma vương, Tuyền Cơ lấy lòng gắp liên tục mấy đũa đồ ăn để vào trong chén của hắn, biểu hiện rõ thành ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569148/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.