Tuyền Cơ được Lam Tích dẫn về phòng nghỉ ngơi, nhưng mà làm sao yên tâm cho được? Triệu Kiến Thận giảo hoạt âm hiểm như vậy, chắc chắn cậu sẽ trúng kế của hắn, ai biết Triệu Đại ma vương sẽ lừa cậu đồng ý chuyện gì?
Lam Tích nhíu mày nhìn Tuyền Cơ, bỗng mở miệng nói: “Khuôn mặt này của ngươi thật phiền phức! Gả cho thiếu gia cũng tốt, gả cho người bình thường bên cạnh, làm sao ứng phó được kiếp đào hoa ngươi rước lấy.”
Tuyền Cơ nổi giận, nhảy dựng lên nói: “Ta dịch dung thì đã chẳng có chuyện gì, thiếu gia nhà ngươi lại không cho!”
Lam Tích thấy nàng tức giận, ngược lại cười rộ lên, nói lời ác độc: “Cái thiếu gia thích chính là khuôn mặt này của ngươi, làm sao cam lòng để ngươi dịch dung che đi?”
“Hừ! Hiếm thấy ngươi thừa nhận thiếu gia nhà ngươi là đồ háo sắc!” Tuyền Cơ giễu cợt nói.
Lam Tích vốn muốn mỉa mai Tuyền Cơ một chút, không ngờ căn bản nàng không quan tâm, nghĩ lại, lại cảm thấy có chút đau xót, nói nhỏ: “Có mấy nam tử trong thiên hạ này không xem trọng nữ tử diện mạo xinh đẹp chứ?”
Tuyền Cơ cười nói: “Mọi người đều có lòng yêu cái đẹp, thích diện mạo xinh đẹp cũng không phải chuyện gì sai, ngươi cũng không phải là thích diện mạo xinh đẹp của thiếu gia nhà ngươi sao?” Nhớ tới khuôn mặt tuấn mỹ đến điên đảo kia của Triệu Kiến Thận, chà chà, thật khiến người ta phạm tội! Bỏ qua quyền thế địa vị năng lực, bề ngoài của nam nhân này cũng thật sự là mê người.
Khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569147/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.