Cuối cùng Pan quyết định phái hai thị vệ bảo đảm an toàn cho Soso.
Kỵ sĩ mặt sẹo cực kỳ bất mãn với việc gã điều đi hai kỵ sĩ tốt nhất trong đoàn mình, bất mãn này trực tiếp biểu hiện tại thái độ căm tức của y với Soso.
Pan ngăn cản y: “Vị này là người rất quan trọng của điện hạ.”
Kỵ sĩ mặt sẹo lạnh lùng: “Không có ai quan trọng hơn điện hạ.”
“Ta tin rằng nếu điện hạ ở đây, ngài cũng sẽ đồng ý với quyết định này.”
“Vậy để điện hạ đích thân ra lệnh!”
Soso đi ra từ phía sau Pan. Cậu nhìn kỵ sĩ mặt sẹo, đôi mắt đen trắng phân minh lóe ra ánh kiên định, “Tôi có thể tự đi.”
Kỵ sĩ mặt sẹo hừ lạnh: “Tốt.”
Pan nóng nảy, “Tôi đi cùng ngài!”
Kỵ sĩ mặt sẹo trừng gã, “Ngươi để an nguy của điện hạ ở đâu?”
“Bảo vệ an nguy của vương tử điện hạ Soso là nhiệm vụ hoàng thái tử điện hạ giao cho ta!”
Mũi kỵ sĩ mặt sẹo phun một hơi khinh thường, “Vậy đã đến lúc đặt cậu ta vào trong nôi sau đó cầm lấy vũ khí đi làm nhiệm vụ mới rồi đấy.” Nói xong, y quay đầu bước đi, như thể đứng ở đây thêm một giây cũng là lãng phí sinh mệnh.
Pan cười cười xin lỗi với Soso, “Thật có lỗi. Hắn ta là đoàn trưởng đoàn kỵ sĩ đệ nhất gia tộc Telozzo, luôn có loại cá tính… ngang bướng như trâu này.”
“Trâu rất hiền lành.”
“È, ý tôi nói về da hắn ta.”
“Kỵ sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-nhi-de-hoa/2445528/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.