Tuy Ciro chỉ rời bàn ăn, chưa rời khỏi doanh địa, nhưng bé con vẫn ra sức điều khiển hai cái đùi chạy thật nhanh. Hình bóng Ciro rời bàn cứ thỉnh thoảng lại xoay tròn quanh đầu cậu, trái tim như bị bàn tay vô hình nhéo mạnh, không sao thoát khỏi.
“Điện hạ!” Gallon sải dài bước đuổi theo, ngăn cản trước mặt cậu.
Soso thiếu chút nữa thì va vào người y, đưa tay bắt lấy vạt áo y, thở hổn hển nói: “Tôi muốn gặp Ciro.”
Gallon đáp: “Hoàng thái tử điện hạ cần yên tĩnh một mình.”
Hai mắt Soso đong đầy thất vọng, đầu cúi thấp xuống.
“Gần đây, đế quốc có chút việc.” Gallon chậm rãi nói.
Soso chợt ngẩng đầu, lo lắng hỏi: “Nghiêm trọng lắm sao?”
Giọng Gallon nặng nề: “Rất nghiêm trọng.”
Lo lắng trong mắt Soso càng rõ rệt.
“Thế lực ủng hộ hoàng thái tử điện hạ ở đế quốc vẫn luôn thúc giục điện hạ mau về Fariel, nhưng hoàng thái tử điện hạ cố ý ở lại chờ điện hạ khỏi hẳn.”
Soso sửng sốt.
Gallon mặt không đổi sắc: “Tôi nói chuyện đó chỉ vì muốn điện hạ biết, đối với hoàng thái tử điện hạ, sự tồn tại của ngài quan trọng không kém gì đế quốc.”
Trái tim Soso tựa hồ như vừa bị giáng một đòn thật mạnh, co rút đau đớn trong nháy mắt khiến cậu không thể hô hấp. Những lời Ciro nói trong rừng cây giờ lại hiện lên từng câu từng chữ trong đầu, đến lúc này, cậu mới chú ý tới vẻ mặt của Ciro – biết bao nghiêm túc, biết mấy chờ mong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-nhi-de-hoa/2445518/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.